Thứ Hai, 23 tháng 9, 2013

Hợp đồng hôn nhân 100 ngày - Chương 56: Anh có chuyện ngày xưa sao

 Chương 56: Anh có chuyện ngày xưa sao

“Chị dâu cẩn thận!” Anh chàng tài phiệt trẻ tuổi đang suy nghĩ tìm cơ hội để tiếp cận cô, thấy vậy liền nhanh chóng nắm bắt lấy cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân, chạy lên phía trước.

Nhưng có một bóng dáng khác chạy qua anh ta, lưu loát kéo Uất Noãn Tâm vào trong lòng, hơi thở quen thuộc liền ập đến, ngay tức khắc khiến cho tim của cô điên cuồng loạn nhịp.

Nhưng khi cô ngẩn đầu lên nhìn người đó, nhịp tim đột nhiên chậm lại mấy nhịp.

“Không sao chứ?” Vẻ mặt của Nam Cung Nghiêu rất lãnh đạm, chỉ dùng cặp mắt màu lam sâu xa khó lường nhìn cô chằm chằm, có ẩn một chút lo lắng bên trong. Nhìn thấy cô đỏ mặt tía tai, cuối thấp đầu, nhẹ nhàng đẩy ra. “Không, không sao!”

Trong lòng anh chàng tài phiệt trẻ tuổi có chút khó chịu, nhưng không dám lộ ra ở trước mặt Nam Cung Nghiêu, vội vàng cười ha ha. “Cũng may Nam Cung tổng tài ra tay nhanh gọn! Nếu không đã đắc tội không chăm sóc tốt cho chị dâu, tôi thật không thể tha thứ cho mình nha!”

“Đi chọn ngựa!” Nam Cung Nghiêu mặc kệ anh ta, nắm lấy tay của Uất Noãn Tâm rời đi. Nhìn hai tay nắm lấy nhau, lại nhìn dáng người cao lớn của anh. Cô đột khiên bắt đầu sinh ra một loại khát vọng muốn vĩnh viễn nắm tay như vậy, đi đến cuối chân trời góc biển.

Ý nghĩ này đến rất nhanh, đi cũng rất nhanh. Lý trí nói cho cô biết, cô không nên có bất cứ hy vọng viễn vong xa rời thực tế nào hết.


Nam Cung Nghiêu nắm tay của Uất Noãn Tâm đi đến chuồng ngựa của mình mới buông ra, lại xụ ra bộ mặt lạnh lùng, chỉ lo chọn ngựa cho chính mình.
Uất Noãn Tâm chỉ đành tự mình đi về phía trước. “Đây là ngựa của anh sao? Nhất định rất quý đúng không?” Mặc dù cô không biết phân biệt ngựa, nhưng có thể nhìn ra con ngựa này rất xa xỉ. Thân thể khô ráo, lông mao bóng loáng, ở trước ngực, có thắc lưng hình chữ thập, các đừng cong của cơ bắp đều hiện ra, vừa nhìn thấy là biết giống ngựa tốt thuần chủng.

Anh không trả lời, cô đành tiếp tục hỏi: “Con ngựa này tên gì vậy?”

“Adrian Jones! Một giống ngựa của vùng Orlov thuộc Nga!”

“Cái tên thật uy phong…anh nuôi nó từ nhỏ đến lớn sao?”

“Ưm!” Nam Cung Nghiêu cho nó ăn rất dịu dàng, hiển nhiên có thể thấy con ngựa này anh rất quý. Cũng bởi vậy Uất Noãn Tâm có thể nhìn ra, việc này có liên quan đến một kỷ niệm đẹp giữa anh với một người khác. Bởi vì trong mắt anh, mênh mông sâu thẳm tựa như đại dươg, rất nhiều ký ức đang trào ra trong ánh mắt của anh.

Rất khác so với sự quan tâm đối với Nam Cung Thiếu Khiêm, hơn nữa còn là một loại quyến luyến vô cùng dịu dàng.

Con ngựa này…có liên quan đến một người con gái sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét