Nhìn vào quả cà chua bẹp dí dính đầy dòng nước màu đỏ, thấm đẫm cả drap giường, tới cuốn tiểu thuyết nổi tiếng tôi chật vật lắm mới mua được bây giờ loan lổ nước cà chua
Tôi hận không thể bóp chết người trước mặt, hừ, để xem nhà ngươi lợi hại đến đâu nhá, từ nay ta quyết không coi ngươi là bạn bè gì nữa
Cô ta khinh thường liếc nhìn cuốn tiểu thuyết, sau đó lấy tay bắt lấy nó
Lật qua lật lại, trong ánh mắt cô ta lộ rõ vẻ khinh thường
-"Hừ, cũng chỉ là đồ rẻ tiền"
Tôi trợn mắt ếch nhìn cô ta, gì chứ, phải nhịn cả tháng "tiền lương" mama phát tôi mới có thể mua được đó chứ
Lại nghĩ về người mẹ đó, lòng tôi bỗng trùng xuống, hoàn toàn chìm xuống đáy đại dương
Cô ta đem cuốn tiểu thuyết tôi yêu thích quẳng vào thùng rác một cách không thương tiếc, tôi tròn mắt, con người này, là thiên thần hay ác quỷ đây...
-"Sao? Tiếc à?"
Thấy tôi bất động không nói, nhưng gương mặt vẫn bình thản nhìn cô ta, cô ta đâm ra quạu, móc ví da đắc tiền ra, ném vào mặt tôi tờ 500 ngàn, khinh miệt nói
-"Sao? Đủ chưa?"
Tôi phát điên nhìn cô ta, hừ đúng là bọn tiểu thư lá ngọc cành vàng, chỉ biết tiêu tiền như nước
-"Lấy về, tôi không thích những đồng tiền không tự mình làm được mà lại thích phung phí..."
Tôi liếc nhìn cô ta, trào phúng nói
-"Hơn nữa, nên đem đi mua son phấn mà dưỡng lại khuôn mặt mình đi!"
Cô ta nghiến răng ken két, ánh mắt tóe lửa nhìn tôi
Cô ta tiến lại, táng tôi một cái thật kêu, sau đó lại thêm một cái nữa vào má bên kia
Tôi cũng không do dự tặng cho cô ta một cái tát. Cô ta giơ tay, định phản bác, chợt có tiếng mở cửa
Cô ta cười giảo hoạt, sau đó không tránh né
Bốp
Bạt tai rơi lên khuôn mặt trắng noãn của cô ta, cô ta bỗng dưng khụy xuống
Khải Phong bước vào phòng, liền chạy lại đỡ lấy cô ta, hướng tôi mà quát to
-"Này, em làm gì vậy? Không biết thân thể cô ấy từ nhỏ đã được bao bọc che chở à, sao lại ra tay nặng thế?"
Gì chứ, cô ta là tán tôi 2 cái lận đó, khuôn mặt của tôi tuy không phải lá ngọc cành vàng gì, nhưng cũng là khuôn mặt con gái đó
Cô ta thì thào, yếu ớt nói
-"Bạn ấy không có đánh em, chỉ là em...em....hức..hức..."
Nước mắt của cô ta rơi không ngừng làm tôi tròn mắt ngạc nhiên, nếu cô ta mà không làm diễn viên thì thật là tổn thất lớn cho ngành điện ảnh đó nha
Hắn ta quay đầu lại, trừng mắt nhìn tôi
-"Đợi anh về sẽ tính sổ với em"
Hừ, tôi bĩu môi khinh thường, ai cần chứ, aiz, sao tự nhiên tôi lại tức giận thế chứ, còn hai người đó, ôm ôm ấp ấp gì chứ, thật là chướng mắt đi
Hừ, không nghĩ nữa, bật TV coi cho đỡ nhàm
---------------------------------------------------
Trong một phòng khám bệnh khác
-"Là cậu cố ý đúng không?"
Huyên Kim ánh mắt tràn đầy mê luyến nhìn Khải Phong, giọng ngọt như kẹo đường nói
-"Em cũng chỉ vì anh"
Sau đó, cô ta rúc vào lồng ngực ấm áp của Khải Phong
Khải Phong khẽ đẩy cô ra, khuôn mặt nghiêm nghị nói
-"Đàng hoàng lại"
Sau đó đăm chiêu nhìn Huyên Kim đang bày ra khuôn mặt tràn đầy thất vọng
-"Mình đã nói...đời kiếp này chỉ yêu mình cô ấy, không có ai khác!"
Sau đó Khải Phong rời đi
Huyên Kim níu áo anh lại, đặt bờ môi ngọt ngào lên bờ môi mát lạnh kia, dây dưa không dứt
Cuối cùng, anh đẩy mạnh cô ra, giận giữ nói
-"Không cho phép cậu tùy tiện"
Sau đó, cậu bỏ lại cô ngồi trên giường cùng nỗi uất ức tràn trề
----------------------------------------------
Tôi đang cầm cái remote chỉnh qua chỉnh lại, hừ, toàn mấy kênh nhạt nhẽo, tóm gọn bằng hai chứ_Vô vị
TV gì đâu mà ngay cả một kênh thiếu nhi cũng không có
[LyK: vậy thì kênh người lớn hả chị?(mặt gian) Nhã Đan(đỏ mặt, kí đầu t/g):Con nít k dk nghĩ lung tung LyK:ê, tui nói kênh người lớn là kênh lịch sử địa lí, thời sự v.v nha, ai bậy bạ đây? Nhã Đan(tím tái mặt)]
Đúng lúc đó, có tiếng mở cửa
Theo bản năng, tôi định quăng cái remote qua một bên, nếu là hắn, thế nào cũng la tôi vận động nhiều cho coi [LyK: Ặc]
Nhưng nghĩ lại, hắn có phải là gì của mình đâu mà dám la mắng chứ
Nghĩ vậy, tôi nằm lì đó, khí thế chuyển kênh, mặc cho sự bầm dập của cái remote [LyKin tiễn đưa ngươi về nới an nghỉ..."
Cảm giác cậu ta đóng cửa, tiến lại gần tôi
Tôi vẫn lạnh nhạt, coi như không có sự có mặt của cậu ta trong căn phòng này
Bỗng nhiên, cậu ta thơm "chụt" vào má tôi
Tôi mở to mắt, đơ người, hoảng hốt quay về phía cậu ta...Ack
Tôi trơ mắt nhìn cậu ta cướp đi nụ hôn....thứ 2 của tôi
Tôi cố đẩy, thậm chí là đánh mạnh vào cậu ta nhưng cậu ta chẳng xi-nhê gì, tôi đành phải mềm nhũn ở trong ngực cậu ta [LyK: Sao mình đen tối quá [mặt đen] ]
Ơ, không giống như mấy lần trước chỉ ngoài môi, lưỡi của cậu ta đang nằm trong miệng tôi
-"Ưm...ưm"
Khi cảm giác tôi sắp bị tuyệt chủng vì thiếu ô xi, cậu ta đành lòng buông tôi ra, tôi xụi lơ hoàn toàn trong ngực câu ta, ấm áp thật, aiz, mình nghĩ gì vậy chứ....
Thuận thế, cậu ta dịu dàng ôm tôi ngã xuống giường [LyK: ai nghĩ bậy khai mau]
Tôi nằm ở trên người cậu ta, cậu ta nằm ở dưới, tư thế hết sức mập mờ
Cậu ta cười khẽ nhìn tôi, tôi đỏ mặt, giá như tôi có thể đem nụ cười đó đốt đi thì hay biết mấy
-"Cười gì chứ?"
Cậu ta không trả lời mà hỏi ngược lại
-"Lúc nãy....em ghen à"
Tôi đỏ mặt, lắp bắp
-"Ghen...ghen gì chứ...tôi...hừ...thật buồn cười"
Cậu ta mỉm cười gian xảo, tham lam hít mùi dầu gội trên tóc tôi, phả hơi nóng nam tính vào mặt tôi
-"Hừ, thật sao?"
Tôi rùng mình mấy cái, đỏ mặt đẩy cậu ta ra
-"Thôi được, tôi nói, tôi nói....là.....ưm...chẳng qua....có một chút"
Sau đó tôi vội vàng chỉnh lại
-"Chỉ một chút, một chút xíu thôi à, ê, cười gì chứ"
Cậu ta cứ như đang coi một vở kịch hài vậy, tôi bực tức vùng vằng
-"Thật ngốc mà, thôi ngủ đi"
-"Có cậu ngốc á...ê, buông ra coi..."
Cậu ta vờ như không nghe, ôm tôi thật chặt ở trước ngực mình, tôi cựa quậy thì bị cậu ta áp đảo
-"Nếu cựa quậy nữa, anh sẽ hôn em đó"
Nghe lời đó của cậu ta, như có sét đánh bên tai, tôi lặng thinh nằm, rồi thiếp đi lúc nào không hay
Mà phía sau tôi....luôn có một nụ cười ấm áp....
Vợ à...em thật ngốc - Chương 11
Chợt ngoài cửa có tiếng hét to
-"HAI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ?"
Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn - Chuyên mục Truyện Dài Kì
Tôi giật mình khẽ đẩy cậu em trong ngực ra, nhìn ra ngoài cửa
Đặng Khải Phong trên tay là 2 hộp cơm sườn, ánh mắt tóe lửa nhìn thằng em, tình cảnh này làm tôi nhớ một bộ film yêu thích trên màn hình, có tên :"Gian phu dâm phụ" T.T
Mà cái tình cảnh này thì hoàn toàn không đúng, một người là em tôi, một người là không-là-gì của tôi thì làm sao có thể...
Aizz, nghĩ sâu xa quá, lo vấn đề chính trước đã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét