Cô lặng lẽ đứng trước ban công, ngước nhìn thành phố đang cựa mình thức dậy. Phía xa, tòa nhà Bitexco chìm trong màn sương mờ ảo. Thần Bóng tối vội vã chạy về phía cuối chân trời, kéo theo chiếc váy đen đính những hạt sao lung linh lấp lánh. Ánh sáng thập thò ngoài cửa sổ, ngại ngùng chưa dám bước vào. Trong phút chốc, cô muốn quăng mình vào khoảng không kia. Khi đứng trên cao, ta có cảm tưởng mình đứng trên tất cả. Nhưng khi chỉ bơ vơ một mình, cô mới thấm sự cô đơn cùng cực của nó. Sự giao kết với con người dưới mặt đất kia chỉ là làn hơi mỏng manh vô hình.
Bây giờ, hàng triệu triệu con người kia có nghĩa lý gì, khi kẻ hiểu cô nhất phản bội tình yêu mà cô đã dâng tặng để lao vào cơn say trong thân xác của người đàn bà khác.
Đàn ông là sinh vật ích kỷ, chiếm hữu.
Đàn ông ích kỷ, độc đoán.
Đàn ông vô tâm, lãnh đạm.
Dẫu biết thế, cô không thể mở lòng đón nhận cái tin sét đánh khi anh ngoại tình.
Cô còn nhớ, khi mới quen nhau, anh được xem như quý ông hoàn hảo bước ra từ tiểu thuyết ngôn tình. Tâm lý, điển trai, dứt khoát, sâu sắc và biết chiều chuộng phụ nữ. Anh là cây kem mát lạnh mà bất kì cô gái nào cũng muốn lưu lại vệt son môi trên đó. Nhưng, người đã chọn cô.
Ngày gặp nhau tại công ty, anh đã mở lòng với cô, giúp đỡ cô tận tình trong công việc. Rồi sau đấy là buổi hẹn đầu tiên. Trong nhà hàng sang trọng, mặc trên người chiếc váy hở vai đầy quyến rũ, cô ngồi trước anh, trái tim đập loạn nhịp. Chẳng hiểu sao, cô muốn hôn kinh khủng. Càng trưởng thành, con người ngày bị bó chặt lại trong hàng chuỗi suy nghĩ lý tính. Và anh, chàng trai hoàn hảo, đã đánh thức bản năng từ tận sâu tâm khảm cô. Ngay lập tức, cô muốn yêu điên cuồng, dày vò trái tim trong tận cùng cơn mê đắm, bất chấp mọi hậu quả. Cô muốn được nông nổi như thuở dại khờ. Yêu hết 100% chứ không phải dành một chút hoài nghi trong mình. Yêu đắm đuối, ngụp lặn trong tiết tấu đầy bất ngờ cùa bản nhạc tình ẩn chứa nhiều biến cố. Muốn xé nát mọi lý tính.
Anh là nắng, là gió, là vầng mặt trời của cô.
Anh là lưỡi dao cay đắng, là viên kẹo bọc đường với nhân là vị chát của lá ngón.
Ngọt ngào và đắng cay, chua đắm và hoảng loạn, mọi thứ làm nên một tình yêu điên cuồng.
Rồi họ làm tình. Trong chiếc áo sơ mi, cô lao vào anh, đánh thức “con đàn bà” đang ngủ sâu tỉnh dậy, vội vàng liếm láp vết thương của những mối tình trước kia rồi nhảy bổ vào thân thể trần trụi nóng hâm hấp, hừng hực vị đàn ông ấy. Đến khi ngửa đầu về phía sau, đôi mắt nhìn đăm đăm trên trần nhà cùng tiếng kêu nhè nhẹ thoát ra từ cuống họng, khoái lạc đong đầy nơi bụng dưới, cô nhận ra một điều…
Cô đã yêu anh bằng tình yêu của một kẻ điên dại.
Cô đã yêu anh bằng tình yêu của một người chiếm hữu.
Và hơn hết thảy, vắt kiệt tất cả vẻ đẹp đẽ của chất đàn bà trong cô để dâng hiến cho Người.
Họ kết hôn, sau đêm đó, sau ba tháng quen nhau.
Nhưng rồi, sau một tháng kết hôn, tình cảm nơi anh nhạt dần.
Ban đầu là những tiếng “bíp…bíp” ngân dài không hồi đáp của anh. Sau đấy là vài cuộc họp đột xuất và chuyến đi công tác xa. Cô vẫn chấp nhận nó bằng lòng tin mù quáng của mình. “Anh thật tuyệt vời” – cô vẫn nói như thế. Một ngày nọ, cô phát hiện chiếc hộp rỗng đựng vật bảo vệ đàn ông trong cuộc giao hoan nơi túi quần anh. Lúc ấy, cô mỉm cười, lắc đầu và vứt nó vào thùng rác. Cô bước vào bếp, làm món mà anh thích ăn nhất. Bất chợt, cô khẽ nhăn mặt khó hiểu khi giọt nước mắt lăn dài trên má mình.
Kết thúc chuỗi ngày tự huyễn hoặc rằng tình yêu nơi anh dành cho cô là vĩnh cửu là một buổi chiều tháng Bảy. Cô đột ngột trở về nhà vì quên tài liệu. Chính khi chìa khóa tra vào ổ, khi cánh cửa mở ra, hình ảnh trần truồng của anh và người con gái khác đập vào mắt cô. Mối tình tan nát, vỡ ra thành nghìn mảnh. Vậy mà lúc đó, cô chỉ đứng yên nhìn anh, không thốt nên lời…
Trong đêm ấy, cô bỏ đi, tìm một khách sạn ở trung tâm thành phố để có thời gian dành cho riêng mình. Cô nhận ra, từ lúc quen anh, cô hầu như chưa bao giờ nghĩ tới mình. Cô đã quá vội vàng khi đến với anh và không tự hỏi “Liệu điều đó có thật tốt cho chính mình sau này?”. Khi thấy anh ngoại tình, cô vẫn lừa dối bản thân dẫu đã nhìn thấy dấu hiệu của sự bội phản, không tự hỏi “ Liệu anh ta có xứng đáng với tình yêu đó?”. Thậm chí, khi thấy tận mắt, cô vẫn không thể lồng lộn lên vì sợ tổn thương người mình yêu.
Nhưng, liệu anh ta có bao giờ nghĩ cho cô?
Cô hiểu ra một điều rằng trên đường đời này sẽ có một ai đó chạm vào “ điểm G tình cảm” của mình. Nó sẽ đánh thức mọi bản năng, khát vọng yêu đương mà không ai làm được từ trước đến nay. Gạt bỏ mọi suy nghĩ của não bộ, ta lao vào nó như thiêu thân. Tuy nhiên, nếu không có lý trí, mối tình đó sẽ trở thành con dao đâm thẳng vào trái tim.
Và đó mãi là vết thương chẳng thể lành. Ta chẳng thể yêu nếu không dành chút lý tính ích kỷ để nghĩ cho mình.
Bây giờ, điều duy nhất mà cô muốn làm là chết. Nhưng trước khi kề lưỡi lam vào tay mình, cô nhận ra có một thứ gì đó đã thay đổi. Cô vội vàng rời khỏi nhà, chạy ra ngoài đượng mua vài thứ đồ lỉnh kỉnh. Khi trở lại phòng, cô vào phòng tắm, lặng người đi khi thấy chiếc que mình đang cầm trên tay hé lộ ra một bí mật.
Hai vạch đỏ.
Cô bật khóc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét