Thứ Hai, 28 tháng 10, 2013

Vợ ak - Em ngốc thật - P11

Nếu là trong tiểu thuyết thật thì cảnh tiếp theo sẽ là một mỹ nam đi tới và nói...

-"HAI NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ"

Oành!...Tôi như sét đánh ngang tai, run run liếc qua cửa ra vào

Hắn ta, chính kẻ làm tôi ê mặt đang đứng tồng ngồng trước cửa, hai tay đút túi quần nhàn nhã tựa vào cửa, nhưng khuôn mặt và giọng nói thì hiện rõ hắn ta đang "vô-cùng-tức-giận"!

Tại sao ư?....Bạn hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai đây ToT.....
. Vợ à...em thật ngốc - Chương 12

Khuôn mặt hắn âm trầm lạnh lẽo, lửa nóng ngút trời

Tôi vội vàng đẩy tên không biết thân phận ôm eo của mình ra, như một người vợ nhỏ lén lúc bị chồng bắt gian tại trận vậy

Làm ơn đi, dù thế nào thì hắn cũng chỉ là người chồng trên giấy tờ thôi, tôi mà có bạn trai thì cũng chả liên quan gì đến cuộc sống của hắn

Cơ mà nhìn khuôn mặt nghiêm trọng của hắn tội vốn không thể bình tĩnh

Đáng giận, tại sao tôi lại có thể kí vào tờ giấy hôn ước quỉ quái đó được...
-------------------------------------
1 Tháng trước
Đang nằm trên chiếc giường êm ái, tay mân mê cuốn tiểu thuyết tình cảm sướt mướt vừa mới chen chúc trật trội để mua, tôi vớ lấy miếng táo bỏ vào miệng

Vừa lấy cuốn sách ra khỏi tầm mắt, đã bị khuôn mặt rất ư hoàn hảo của hắn vây quanh, hoàn toàn không nhìn được gì thêm

Tôi vội vàng đẩy hắn ra, không đỏ mặt, tim...vẫn đập bình thường

-"Có chuyện gì?"

Hắn ta vẫn khuôn mặt đáng ghét đó, lạnh lùng chỉ tay vào tấm giấy trên bàn, nhạt giọng nói

-"kí vào"

Tôi quyết định lờ hắn đi, hừ, hắn ta là cha tôi chắc, có thể tự quyền quyết định mọi thứ sao? Khỏi nói tôi cũng biết đó là thứ gì

-"Nếu cô không kí....."

Tôi quắc mặt, hếch mặt lên nhìn hắn ta

-"Không ký thì sao?"

Hắn ta tiến lại gần tay

Với tay chộp lấy..........

Tôi quắc mắt, hếch mặt lên nhìn hắn ta

-"Không ký thì sao?"

Hắn ta tiến lại gần tay

Với tay chộp lấy cuốn tiểu thuyết của tôi, ném qua một bên

-"Nếu không thì...."

Tôi trợn mắt lên nhìn hắn ta, lắp bắp, nhìn khuôn mặt của hắn ta đã đủ làm tôi ớn lạnh xương sống rồi

-"well, cứ coi như đây là lần cuối cô được nhìn thấy ánh sáng, được chạm tay vào đồ vật, được đi trên mặt đất...nói chung là được sống đi"

Mồ hôi mẹ mồ hôi con nó cứ tuôn ra như suối, tôi khí thế lao tới tờ giấy để trên bàn, kí cái roẹt.....
------------------------------------------
Hơi,....chuyện là vậy

Hắn ta ở bên kia vẫn cứ đang đứng nhìn tôi bằng ánh mắt giết người làm tim tôi đóng băng.....

-"Anh...anh đến đây làm gì nữa chứ"

Hắn ta nhếch môi một cái, sau đó chân dài sải bước về phía tôi, dùng sức kéo tôi vào lòng mình, cười nhẹ nói với Lê Dương

-"Này, cậu làm gì với bà xã của tôi vậy? Muốn chết sao?"

What?? Cái quái gì thế này, kẻ chỉ vừa mới đuổii tôi vài tháng trước tự nhiên lại vác bộ mặt cau có tời đây nói tôi là "bà xã" của hắn....chuyện gì đang xảy ra đây??


a đau đau quá, ta đi trước đây

"A.A.A mau thả tui ra coi"

Tôi hét lên thật to mong mọi người có thể nghe thấy, nhưng vô ích, họ đều lờ đi

-"Cô mau câm miệng cho tôi"

Hắn gằn từng chữ

Đó, chính là vẻ mặt hình sự đó đó, là cái lí do mà ai cũng cho tôi "ăn bơ" đó

Lúc nãy bỗng nhiên hắn kéo tôi lại, ôm tới nghẹt thở, su đó dắt tôi kéo đi như chủ dắt cún đi dạo

Thật là.....tên điên, hừ

Tống tôi vào chiếc xe hơi đậu sẵn trước cửa bệnh viện, hắn lạnh lùng ngồi vào ghế, phóng xe đi

Tôi không phục, quyết định mở miệng, như ng sao miệng cứ cứng đờ

Có lẽ hắn hiểu, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc, nhàn nhạt hỏi tôi

-"Có chuyện gì sao?"

Tôi nuốt nước miếng, lắc đầu, sau đó dùng sức gật

Hắn ta nhíu mày trước vẻ ngốc nghếch của tôi, đúng là tôi tự làm mình mất hết hình tượng mà

-"Chúng...chúng ta đang đi đâu vậy?"

Hắn nhìn tôi qua chiếc gương, sau đó lại nhìn thẳng về phía trước

-"Nhà của "chúng ta""

Ầm!! Tôi có nghe lầm không vậy? Nhà...nhà của chúng ta?

Vứt hết nỗi sợ hãi, tôi chồm lên phía trước hỏi hắn ta

-"ê, một là nhà anh, hai là nhà tôi, làm gì có chuyện nhà chúng ta?"

Đáp lại câu hỏi của tôi, chỉ là một cái nhíu mày và câu nói "nhẹ nhàng"

-"Cô bị thiểu năng à?"

Tôi đờ người

-"Có phải cô đã kí vào giấy kết hôn rồi không?"

Gật gật

-"Vậy thì hai chúng ta là vợ chống rồi phải không?"

Gật gật

-"Vậy thì chúng ta có nhà riêng, đơn giản, cô không ngu ngốc thì cũng là thiểu năng"

Tôi trợn mắt lên nhìn hắn

-"Này,...tôi không muốn đến nhà riêng, không muốn, không muốn..A....A...A"

Bên ngoài, người ta nghe tiếng ồn ào bên trong chiếc BMW

Có hai vợ chồng nọ thấp giọng thì thào

-"Hai vợ chồng này trẻ đẹp ông ha, chắc mới cưới"
-"Uh, mới cưới, cãi nhau là chuyện thường"
-"Chắc bà cô vợ đòi nhà riêng mà chồng không cho"
-"ừ bla bla bla"


Nhưng tất cả mọi thứ....sai bét
Vợ à...em thật ngốc - Chương 13
Hiện giờ tôi đang đứng trước cửa của một căn nhà cũ kỹ, thậm chí nó còn nhỏ hơn căn nhà lúc trước của tôi, theo tôi được biết thông qua truyện, người chồng sẽ dẫn người vợ đến một căn biệt thự nguy ngoa tráng lệ chứ

Tôi ngước nhìn Khải Lâm

-"Đây...đây là nhà của chúng ta sao?"

Hắn cúi người xuống, nheo mắt nhìn tôi

-"Cô nghĩ xuất thân quyền quý như tôi có thể ở một nơi bụi bặm thế này sao?"

Phù...Hên là hắn nói kịp thời, tôi cười tươi sau đó bước chân qua căn biệt thự bên cạnh

-"Thở phào gì vậy? Còn nữa, cô định đi đâu?"Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn - Chuyên mục Truyện Dài Kì

Khải Lâm vớ lấy tay áo tôi

Tôi ngơ ngác nhìn hắn rút một chiếc khăn tay màu trắng ra mà lau lau tay sau đó vất nó vào thùng rác, hứ, làm như tôi dơ lắm không bằng, tôi hơi gắt

-"Thì vào nhà"

-"Nhà của cô đây chứ đâu?"

Hắn ta hất cằm về phía căn nhà, nhìn tôi với vẻ chế giễu

Gì, gì chứ? Chẳng lẽ...

-"Vậy sao anh nói là về nhà của "chúng ta"?"

Hắn ta cười cười nhìn tôi, lười biếng tựa vào cửa xe, nhàn rỗi nói

-"Thì là nhà của chúng ta"

Tôi gắt lên

-"Thế sao anh không vào?"

Bác quản gia ở bên cạnh thương hại nhìn tôi

-"Căn nhà này và tòa biệt thự này là 1 thưa phu nhân"

Thôi rồi, cằm tôi sắp rớt xuống đất rồi

-"Sao còn không vào? Căn nhà này phải nói là rất hợp với cô!"

Tôi bực dọc cầm chặt tay kéo vali trong tay, tưởng chừng nó sắp vỡ thành từng miếng vụn nhỏ

Bác quản gia tiến tới, cầm vali trong tay tôi, khẽ nói

-"Phu nhân, để tôi mang vào giúp cô"

Khải Lâm có vẻ không vui, hắn ta khẽ nhíu mày

-"Bác Lý, chính tôi mới là người trả lương cho bác, hơn nữa, cô ta có chân có tay, bác cần gì giúp?"

Phải, là tôi mới là người ngoài, tôi bực dọc cầm chiếc vali kéo vào trong nhà

Ngoài kia, chiếc BMW cũng được chạy vào gara trong căn biệt thự

Tôi khẽ đẩy cửa, cánh cửa tạo một tiếng "kétttttttttttt" dài, nghe thật đinh tai

Vừa bước vào căn phòng, một chiếc mạng nhện phủ kín mặt tôi, tôi tức tối lấy nó ra khỏi mặt

-"Cái phòng này không bao giờ được dọn dẹp hay gì ấy"

-"Đương nhiên là có"

-"Vậy tại sao lại dơ bẩn như vậy?"

Tôi khựng lại, ai vừa trả lời tôi vậy??

Nuốt nước miếng cái ực, tôi chậm rãi quay người lại

Một cái bóng đen không biết từ lúc nào đứng sau lưng tôi, tôi cả kinh, phóng nhanh ra cửa, ma, có ma

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét